720 đêm tròn mất ngủ!
720 đêm tròn mất ngủ!
Những hình ảnh này được một bà mẹ ghi lại xuyên suốt thời gian 2 năm. Khởi sự của cơn “ác mộng” mang tên “VIÊM DA CƠ ĐỊA” là khi em bé tròn 7 tháng tuổi. Bắt đầu từ dấu hiệu da khô, rồi những vùng da bắt đầu trở nên mẫn cảm hơn sau đó là đỏ tấy và ngứa. Từ một em bé trắng nõn đáng yêu bệnh của con càng ngày càng nặng hơn với những cơn ngứa dữ dội mà không hề thuyên giảm.
Tất cả những gì bác sỹ da liễu hướng dẫn Ba Mẹ con đều làm theo nhưng không tác dụng. Tất cả bệnh viên Nhi mẹ đều tới. Mẹ con tập hợp tất cả những thông tin chính thống nhất nhưng vô nghĩa trước mỗi diến biễn của bệnh. Làn da con vẫn cứ khô dần, bong vảy, chảy máu, trầy trụa..
Bà nội vì thương con cũng hỏi đông hỏi tây về các loại nước lá hay.
Có người chỉ tắm nước biển, có người nói tắm lá khế chua, cũng có người khăng khăng chỉ đọt lá ổi non là hiệu quả. Cách nào cũng có minh chứng về người từng thành công nhưng rồi riêng con vẫn vậy. Những đêm dài vẫn đen đặc những cơn trở mình.
Rồi bạn của ba con gửi con rắn lãi nói rằng hãy nấu cháo cho con ăn. Cháo rắn lãi chuyên trị các bệnh về da trẻ nhỏ rất hiệu quả. Bác thầy thuốc Nam gần nhà thì nói con bị phong, thầy thuốc Bắc thì nói con bị bệnh gan. Suốt 2 năm, phải đến hằng trăm lời khuyên kiểu như thế. Thương con, mọi người tự gây áp lực lên nhau. Bà nội than vắn thở dài sao số cháu tôi khổ, ba con thì tâm lý nặng nề, ông bà ngoại thì trách sao không làm thế này thế khác? Ai cũng sốt ruột, ai cũng nóng lòng.
Nhưng làm thế là làm thế nào? Chẳng ai thực sự hiểu được chuyện gì đang xảy ra, còn con thì vẫn vô tư gãi, gãi và gãi.
Chỉ có mẹ con là kiên trì theo phương pháp của mình. Giữ ẩm và liên tục giữ ẩm, hạn chế kháng sinh khi không cần thiết và tìm những cách khiến tinh thần con được thoải mái. Khi con vui, con bớt gãi, đó là điều mẹ thấy rất rõ ràng. Khi da con ẩm, vết trầy nhẹ nhàng hơn, đó là điều mẹ quan sát được.
Suốt 2 năm chịu trận, quan sát và không ngừng học cách thích nghi mẹ và con cũng đã cùng nhau trải qua 720 ngày mất ngủ. Không một đêm nào con ngon giấc và không một giây phút nào mẹ không lấn cấn trong lòng. Những buổi sáng trời xanh và trong, mặt trời lên cao vời vợi, có ai hiểu cho lòng của một bà mẹ như đang bị ai cào ai xé vì trải nghiệm tồi tệ của đêm qua?
1 giờ rồi 2 giờ, có khi 3 giờ khuya vẫn cùng nhau chiến đấu.
Nhưng mẹ không mất niềm tin, mẹ có linh cảm mãnh liệt là mình đang làm đúng. Chỉ có điều kết quả chưa thể có ngay. Ráng thêm chút nữa thôi!
2 năm, cái mà mẹ trải qua và không chỉ là diễn tiến bệnh của con mà còn là những lời “khuyên” từ người khác. Lời khuyên nào cũng đúng, lời chỉ dẫn nào cũng tận tâm nhưng thâm tâm mẹ biết không có phương án nào khả dĩ hơn cách mẹ đang làm. Cách đó là giữ ẩm, tiếp thêm sức mạnh cho làn da và chờ đợi cơ thể con tự bật lên cơ chế sinh tồn. Hay nói đúng hơn là chờ đợi hệ miễn dịch của da được trưởng thành.
Bây giờ con đã hơn 2 tuổi, mẹ đã nhìn thấy những tín hiệu đầu tiên của làn da. Mẹ đã thấy con đường hầm tăm tối suốt 2 năm qua có những ánh sáng ló dạng. Những chai dưỡng ẩm xếp đầy góc nhà sẽ là minh chứng cho mẹ, cho sự kiên trì của cả mẹ và con. Mẹ biết, mình chỉ có thể cho con sự êm ái nhất còn chiến đấu thế nào là ở sự nỗ lực của con!
Admin Mẹ Cừu
Yếu tố nguy cơ khiến trẻ dễ bị tái bệnh?
Yếu tố nguy cơ khiến trẻ dễ bị tái bệnh? #bsphuonglinh [...]