PHÒNG CÁCH LY KHOA SƠ SINH

Published On: September 3, 2021Categories: Làm mẹ

Bà Mẹ mới sinh. Mặc áo khoác len dày, mắt rũ cụp xuống như con mèo mới mắc mưa. Chị vác một chiếc balo to. Chân đeo tất cao tới gần gối. Bụng vẫn còn to oạch như hồi thai 6 tháng . 

Loa mới gọi tên “Mời người nhà con bà Nguyễn Thị A đến cửa báo bệnh”.

Chị loay hoay trong một hành lang hẹp. Trông chị khệ nệ như một loài sinh vật mắc cạn. Rõ là cạn. Cạn khô.

“Gọi tôi phải không? Gọi tôi phải không?”

Hành lang ọp ẹp chật kín người, chị lí nhí hỏi vào “thinh không” – nào có ai hồi đáp chị.

Bác sỹ lặp lại “Mời người nhà con bà Nguyễn Thị A đến bàn báo bệnh”.

Chị lật đật giương mắt, đôi mắt trông linh hoạt hẳn. Chị đến ngồi trước mặt bác sỹ.

“Con chị khỏe hơn rồi. Lát vào thăm, cho bú rồi đi về nha, con nhớ mẹ lắm rồi.”

Chị nghẹn lời.

Chị gật đầu dạ dạ.

Chị tưởng chị sẽ hỏi bác sỹ đủ điều vào cái giờ báo bệnh này. nhưng chị nghẹn lời. Rồi chị thẩn thờ đứng lên. Chị không cần nghe gì thêm.

Con sắp ra với chị rồi mà.

——————————————

Đứa trẻ được đặt trong 1 cái nôi inox 4 mặt kính trong, giữa 1 đống khăn lùi nhùi. Lúc đầu tấm khăn nọ cũng được xếp thành ổ kén đẹp đẽ lắm, nhưng hắn khỏe rồi, hắn tung đạp tất tần tật những gì xung quanh.

Đứa trẻ la bằng tất cả bình sinh. Ngoác miệng la như ai ngắt da ngắt thịt.

Hắn hồng hào.

Chân tay vung đầy nội lực.

Chị bế con lên vai.

Vỗ lưng nhẹ nhàng.

Thì thầm cũng nhẹ như hẫng.

Chẳng nghe thành tiếng.

Đứa trẻ ngọ nguậy trên vai mẹ.

Ngọ nguậy một hồi thì bỗng im bặt.

Hắn ôm lấy vai mẹ.

Một cái siết đủ mạnh để bóp nghẹt quả tim của bà mẹ nọ.

Người ta thấy giọt nước mắt tròn vo trên mặt đứa trẻ.

mà TRẺ SƠ SINH lại KHÔNG CÓ NƯỚC MẮT.

Hóa ra,

Mẹ đã khóc.

“May mắn quá, không sao rồi, mừng con đến với cuộc đời của mẹ.”

Đứa trẻ vẫn dụi đầu vào vai Mẹ.

Con không đòi bú.

Con đòi Mẹ.

Con ôm Mẹ.

Con nhớ Mẹ.

#bsphuonglinh #bsplinh #bsnhi #chuyệntrầngian #momandbabiesstories

Leave A Comment