BẠC TÓC

Published On: July 31, 2021Categories: Covid19

BẠC TÓC

Sớm nay Linh tóc đỏ có thêm sợi bạc,

hồi sinh viên, các bạn trẻ trâu hay nói với nhau vào những đêm trực mưa tuôn lạnh lẽo: tớ ước gì tớ có quả đầu đỏ choét.

Sinh viên Y thật ra cũng là những cô cậu mười tám đôi mươi với biết bao ảo vọng, cũng có những khát khao nổi loạn đúng tuổi.

Và mãi tới khi tốt nghiệp sau đại học, mình mới có một quả đầu đỏ choét.

Lúc này, mình không còn nổi loạn.

Mình chỉ an ủi cho ước vọng một thời, một cách vụng về và ngơ ngác.

“Chị, tóc em đỏ quá, chói muốn xỉu, nhuộm lại cho em đi!”

“Đỏ đâu, tím mà, nhuộm nữa, tóc em hư hết.”

“Đèn khoa em sáng trưng, mấy chục cái đèn trong phòng bệnh nhỏ xíu, em bốc lửa quá chị, kiểu này bệnh nhân quở em lắm.”

Thế là trong cùng một ngày, đầu nhuộm lại những hai lần. nó vẫn đỏ. chỉ là sậm màu hơn một chút. ít ra nó sẽ không phát sáng dưới PPE.

….

Vì mãi đeo bao tóc, nên cũng lâu lắm rồi, kể từ khi có quả đầu đỏ, ít người nhận ra.

đối với mình, người nhận ra là người tinh tế,

và mình yêu quý những ai nhìn sâu vào đôi mắt mình (hơn là nhìn tóc),

như mình đã quỳ gối, nhìn sâu vào đôi mắt đứa trẻ đang khóc la quay quắt vì một cuộc tiễn đưa online không báo trước.

đôi khi mình cảm thấy cuộc đời quạnh quẽ lạ thường,

cơn vui nếu mãi trường tồn thì mọi người ắt đã lên tiên.

còn làm người,

xin được bạc tóc,

và nguyện cầu yêu thương.

Từ bé Linh

Photo: Xuống tóc ở Bệnh viện dã chiến thu dung số 2 – thằng bạn bác sĩ phẫu thuật tim trẻ em, nó cắt dùm quả đầu Kotaro bằng kéo cắt băng và nó mãi tự hào.

 

 

Leave A Comment