Chúng ta luôn bận rộn trước một đứa trẻ

Published On: August 23, 2021Categories: Giáo dục con

Chúng ta luôn bận rộn một thứ gì đó khi đứng trước đứa trẻ của mình.

Nhưng, ta có thực sự bận đến thế không? Ta có thực sự bận đến mức không thể vui một niềm vui trọn vẹn với con trẻ? Liệu có khi nào chạy theo bao sự căng thẳng ngoài kia mà ta quên mất rằng đằng sau cánh cửa gia đình là một bầu trời khác, không gian khác. Ta có thể nghĩ suy công việc vào sáng mai. Ta có thể thôi nấu ăn một buổi. Ta có thể giặt quần áo vào cuối tuần. Bởi nếu nghĩ suy cho cùng, những hoạt động thường nhật trong ngày đều có thể bỏ hoặc để đấy. Chỉ có điều với tư duy của một “người lớn” ta tự lập trình rằng mình phải làm cái này cái kia, mình quần quật cả ngày vì mình có con nhỏ để rồi chỉ việc ngồi xuống chơi với con cũng là hành động quá khó khăn. Có cách nào để cuộc chơi ấy không còn căng thẳng?

Nhưng chẳng phải chơi với một đứa trẻ là hòa mình vào tất cả những sự phiền hà đấy hay sao? Là cùng con leo trèo, phá phách, là biến căn nhà thành bãi chiến trường, là cười nắc nẻ khi ly nước bị đổ. Chịu hiểu tất cả những phiền hà ấy như là một cuộc chơi thơ trẻ tự nhiên tâm trạng ta sẽ khác đi nhiều. Khi ấy, việc phải giữ con thôi leo trèo hay một căn nhà sạch sẽ không còn là sự cố gắng nữa. Ta cứ thuận theo một đứa trẻ với tất cả niềm vui. Mà niềm vui nào cũng xứng đáng được hết mình như thế.

Khi làm người lớn, ta bận rộn nhưng cũng lười hơn rất nhiều vì ta luôn trong trạng thái phải làm một cái gì đó. Ta chẳng thể vung vẩy đôi giày mà ngồi bệt ngay cửa mỗi giờ tan tầm. Ta cũng chẳng đủ can đảm mà để mớ chén bát chưa rửa cho sáng mai. Ta cũng lo lắng cho những email chưa trả lời trong lúc cùng con đọc sách.

Ta không thể ngưng trạng thái của một người lớn trước mặt con.

Nên cách duy nhất để có thể  siêng chơi với con trẻ là phải học cách “lười” làm người lớn.

 

Leave A Comment