– Em không quyết được bất cứ chuyện gì liên quan đến con em hết chị ơi. Từ chuyện ăn gì chơi gì ngủ ra sao đến bây giờ con học lớp nào, cô nào cũng không ai lắng nghe ý kiến của em hết.
N kể trong sự bực bội.
Em đang rất bức xúc vì ông bà nội của bé Bi. Chuyện là sáng nay vì phải đi làm sớm nên em nhờ ông bà đưa Bi đến nhận lớp học mới. Chuyện chả có gì nếu như đây là ngôi trường thứ 2 con học. Vì thái độ của cô giáo cũ không tốt nên em quyết định chuyển trường. Nghe anh đồng nghiệp giới thiệu em quyết định chuyển đến học cùng lớp con anh ấy đang học. Em đã trao đổi với bố mẹ chồng về quyết định ấy. Cho đến khi ông bà đến nhận lớp thì…không thích cô giáo ấy nên lại chọn một lớp khác cho Bi.
Em ngỡ ngàng khi ông bà có thể công khai không tôn trọng ý kiến của mình đến vậy. Trong khi em đau đáu về chuyện tìm lớp cho con thì ông bà lại làm ngược lại hoàn toàn. Em không thể hiểu được, tại sao ông bà không điện thoại cho em trước khi ra quyết định.
Những tổn thương như thế cứ nối tiếp nhau suốt 3 năm làm dâu. Khoảng cách giữa những người trong gia đình cứ ngày càng xa nhau khi bên ngoài có vẻ ấm êm còn bên trong lại là những quyết định ngược ngạo. Chung nhà với nhau nhưng chẳng nghe nhau nói một câu, chung nhà với nhau nhưng không tôn trọng quyết định của nhau.
Nhưng em có biết không? Người ta muốn nghe nhau thì đầu tiên phải nói. Nếu mình không biết cách nói lên tiếng nói của mình thì đối phương làm sao hiểu được?
Học cách nói lên tiếng nói của mình khó lắm. Vì nó không chỉ là chuỗi âm thanh – nó là một hành động sống!
Nếu em muốn con được học đúng cô giáo mình muốn hãy nghỉ làm 1 ngày và tự dẫn con tới trường. Nếu mình chưa thực thi được trách nhiệm đó thì hãy khoan nói đến trách nhiệm của người khác. Người khác – chỉ luôn làm việc theo cách của họ mà thôi.
Chung sống với nhau hành động sống quan trọng lắm vì nó là lời xác tín duy nhất cho giá trị của mình. Mình càng hành động gần với lời nói của mình bao nhiêu, bản thân mình càng có giá trị bấy nhiêu. Vì mình nói được làm được và mình sẵn sàng chịu trách nhiệm cho những thứ thuộc về mình.
Chúc em luôn sáng suốt và hiểu rằng mình có ông bà thương cháu đến nhường vậy!
Họ đã chấp nhận đi ngược ý em để làm điều họ cho là đúng với cháu mình!
Điều đó cũng cần sự dũng cảm và cam kết em ạ! Phần việc còn lại là của em!
Mẹ Cừu