SỰ TRÁI KHUẤY CỦA VIỆC LỚN LÊN
Mình thật sự thích những thứ nhỏ nhỏ.
Những thứ nhỏ rồi sẽ to ra, lớn lên.
Một Bà Mẹ trẻ đã chia sẻ: “Mình muốn trân trọng từng khoảnh khắc khi con còn nhỏ, vì con đâu có bé lại!”
Trong câu nói thật hay lại có niềm gì thật buồn.
Cũng giống như chúng ta – những người lớn hiện đang bỏ rơi cha mẹ mình, để chăm lo cho gia đình của riêng mình, hay cho chính bản thân mình.
Tôi dùng chữ “bỏ rơi” chắc cũng không quá…vì sự thật là vậy có phải không?
Một hôm khi rảnh rỗi và nhớ ra, chúng ta trở về bên mẹ cha.
Còn giữa những bộn bề bận rộn, mẹ cha đâu nằm trong “lịch trình” của chúng ta có phải không?
Rồi chúng ta sẽ trở thành mẹ cha y như vậy…
Rồi con cái chúng ta sẽ trở thành chúng ta y như vậy…
Hoặc chăng sẽ khác hơn nếu tại thời điểm ấu thơ này, chúng ta gieo trồng vào con trẻ tất cả yêu thương, tất cả cố gắng, tất cả … để giữ cho bản thân ta mà thôi, còn các con có nhớ không còn phải đợi thời gian trả lời.
Nhưng chắc sẽ nhớ nếu yêu thương đủ sâu đậm phải không?
Tóm lại, yêu con cũng là yêu bản thân mình.
Thời gian dành cho con cũng là thời gian dành cho bản thân mình.
Ai rạch ròi tách biệt sẽ thấy việc nuôi con trở thành gánh nặng.
“Khi có em bé, người ta dễ dàng tổn thương hơn phải không?”
Đó là “quả” cho một tình yêu vô điều kiện, em ạ!
#bsphuonglinh #bsplinh #momandbabiesstories
Yếu tố nguy cơ khiến trẻ dễ bị tái bệnh?
Yếu tố nguy cơ khiến trẻ dễ bị tái bệnh? #bsphuonglinh [...]