Trách nhiệm gia đình là hữu hạn

Published On: August 10, 2022Categories: Nhật kí Bác_sỹ_Linh
Câu chuyện về cô bé hát hay năm nào mâu thuẫn đến mức phải rời bỏ gia đình khiến mình nhớ lại một cuốn sách đã đọc cách đây khá lâu – Trách nhiệm gia đình là hữu hạn.
Đôi khi, đứng đúng ở vị trí của mình chính là giúp đỡ người mình yêu thương.
Cô bé ấy đã mất kết nối với anh chị và với chính mẹ ruột của mình. Hay nói đúng hơn trong chính những năm tháng giọng ca của cô được ưu ái, gia đình gặp nhiều may mắn thuận lợi thì họ lại đánh mất kết nối với nhau. Anh bảo em không nghe, chị bảo em không đáp. Còn em, ở lứa tuổi 17-18 cũng bị mất quyền lợi lên tiếng vì bị mặc định “trẻ người, non dạ”. Người làm mẹ thì: “Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho ngào”. Ai cũng thấy mình nói đúng quá, vậy tại sao họ lại sai?
Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, trong những trường hợp cụ thể với từng đối tượng cụ thể ta sẽ có cách xử trí khác nhau. Tuy nhiên, có một vấn đề ít ai nhớ tới hoặc không hiểu đủ đó là “ta chẳng có quyền hạn tuyệt đối nào lên đời người khác”. Cho dù đối với trẻ em hay chính bạn, giữ ranh giới là một yếu tố quan trọng. Mỗi chúng ta cần phải có trách nhiệm và CHỈ CÓ THỂ CHỊU TRÁCH NHIỆM với chính mình.
Mẹ chẳng thể giúp con chọn bạn mà chơi, anh chị lớn không được quyền tát em út, còn làm con cũng không thể cắt đứt liên lạc với gia đình. Đó chính là giới hạn. Thật khó để có thể bàng quang trước vấn đề mình nhìn thấy từ người thân của mình. Nhưng nếu ta chịu nhìn xa hơn một chút để hiểu rằng vấn đề mình thấy chỉ là cái mà mình thấy thôi thì mình sẽ biết rằng mọi phản ứng cực đoan của bản thân đều là sự áp đặt.
Còn về phía những đứa con thì sao?
Ở độ tuổi 17-18 thì thật khó để một người hiểu hết tất cả các khía cạnh trong cùng một câu chuyện. Nhưng thật may, chúng ta ai rồi cũng sẽ lớn lên, ai rồi cũng sẽ trưởng thành và hiểu thấu hơn những gì mà mình đã lựa chọn trong lúc bản thân mình chưa có đủ những dữ liệu cuộc đời. Nhưng cũng chẳng sao vì việc sai hay đúng suy cho cùng cũng là trải nghiệm mang tính thời điểm.
Còn nếu bạn đang ở ngưỡng 30 như mình và cũng đang có cùng vấn đề như câu chuyện của cô bé hát hay kể trên thì mình xin hiến một kế rất đơn giản: “Hãy mặc kệ đi nhé…Hãy cứ xin thêm những sự giúp đỡ, những lời góp ý, tận hưởng tình yêu thương từ gia đình và rồi mặc kệ tất cả để tự bản thân mình cho ra đáp án cuối cùng. Sẽ không ai tác động được điều gì khi chính mình “mạnh” và hiểu thật rõ ý chí của bản thân mình”. Mọi xung đột chỉ đơn giản có thế!
Admin Mẹ Cừu

Leave A Comment