[Viết thay tâm sự Mẹ Tép]

Published On: September 3, 2021Categories: Làm mẹ

Có “vùng trời bình yên” nào dành cho Mẹ con em không?

 

Nắng hôm nay vẫn len qua hàng cây như mọi ngày,

Gió hôm nay vẫn mơn man đùa, lả lơi đàn bướm như mọi ngày,

Bài hát yêu thích của Mị vẫn … thì thầm trong đầu như mọi ngày.

 

Nửa tháng rồi Mị phải đi nhẹ nói khẽ, không được làm gì quá mạnh tay, không được nghe gì quá mạnh tai, không được uống gì quá mạnh miệng, không được, không được, không được…

 

Có lẽ chưa bao giờ như bây giờ, ba mươi mấy “nồi bánh chưng” của Mị lại báo động ở mức muốn bật nắp. 

Mị tự xung đột trong nội tại của Mị.

Mị hà khắc với bản thân mình một cách “vô độ”, Mị phải tiết chế mọi thứ Mị thương yêu để thương yêu cái sinh linh nhỏ xíu đang ngọ nguậy trong đống khăn lùi nhùi, trên giường, trong căn phòng 4 bức tường trắng phau.

 

Mị cứ ngỡ những lời tuyên bố đầy “cá tánh” của mình hồi ấy sẽ luôn linh ứng:

“Cơ hội này Mị sẽ nắm lấy, Mị chẳng cần một ai dắt tay

Và hết hôm nay, Mị sẽ chuồn khỏi nơi đây!”

 

Mị chuồn thật đấy.

Mị quá sức rồi.

Nhưng

 

Sao kì lạ vậy, không có giới hạn trên của sự chịu đựng ư? 

Mị quá sức. nhưng. Mị vẫn chịu được.

Mị chuồn đi đâu, trong khi sinh linh bé nhỏ còn khóc la đòi bú, đòi thay tã, đòi bế, đòi cái gì gì không biết nữa.

Mị chuồn đi đâu, để ra khỏi cái thế giới ngổn ngang của người lần đầu làm Mẹ, vui buồn lẫn lộn, thế giới quay cuồng, hormon xáo trộn, nghĩ A thành B, nghĩ C thành Z.

Mị chuồn đi đâu, để bớt thống khổ. Ơ nhưng Mị có khổ đâu khi sinh linh tí hon kia đương ngủ, bỗng nhoẻn miệng cười một cái.

 

Con mơ gì thế con yêu, mơ đi chơi à?

Con có muốn đi chơi không?

Đi chơi à?

Ừ đi biển, đi rừng, đi khắp nơi con nhé …. ầu ơ ví dầu … 

 

Mị cứ bồn chồn trong dạ.

.

.

.

“Làm gì mà khóc inh ỏi không vỗ? Mị đánh con đấy à?”

.

.

.

Mị bật khóc giữa những nốt nhạc thân quen mỗi ngày vẩn vơ quanh trí óc Mị.

.

.

.

Giữa muôn vàn tủi thân, nước mắt đâu như mới khơi thông ở đầu nguồn, Mị chỉ là muốn quát to lên, gào to lên….nhưng sinh linh giật mình thì phải làm sao?

 

Giá mà có lá ngón, Mị cũng chỉ để ngửi…chứ Mị không ăn? 

 

…………khi nào con lớn, thành “Thạch Sanh” nhớ trở về ôm Mẹ nhé con yêu………..

 

Nhật ký Mẹ Tép.

Một cuộc – giam – mình – vĩ đại.

 

#bsphuonglinh #bsplinh  #bsnhi #momandbabiesstories

Leave A Comment