ĂN GÌ CHO MẬP
Tôi chỉ là trộm thấy thị hiếu “dang cư mận” thật kỳ lạ.
Hoặc là thị hiếu của bản thân tôi không giống người ta.
Một đứa bạn thân nói nhẹ là: “Mày thiệt sự không có cái nhìn chung với nhân loại.”
Nhân loại nhìn hướng này.
Mày lại nhìn vô sách.
Mày hay cái kiểu là “sách nói”.
Ngoài những thứ gọi là “sáng tạo nghệ thuật” hoặc là “phát minh”. thì mọi điều khác đều là “trích dẫn” từ đâu đó, từ lời thầy cô dạy, từ sách, từ báo chí, từ những gì đã được người “sáng tạo ra” khắc tên lên và đăng ký sở hữu.
Lấy từ trong sách thì phải ghi là “sách nói”, chứ mà cứ tự huyễn nhận là mình nói, sẽ bị nhân loại xăm soi.
Đọc sách là sống chậm.
Sống chậm để bớt rộn ràng.
Bớt rộn ràng để cảm nghiệm cái gì hay, cái gì thật sự có ích.
Để mà sẻ chia.
Câu trong sách hôm nay muốn sẻ chia là:
“KHI NÀO ĐÓI, HẴNG ĂN.
KHÔNG ĐÓI, THÌ KHÔNG ĂN.
KHÔNG ĂN không phải là NHỊN ĐÓI.”
Ngẫm chút đi, sẽ thấy cực kỳ thú vị.
(Mở ngoặc nhỏ nhỏ là áp dụng cho cả con nít nhé mọi người ơi )
#bsphuonglinh #bsplinh #mystories #sharingiscaring
Photo: Hình ảnh không mang tính quảng cáo cho sản phẩm. Là một cái bánh ngon 4 người ăn không hết. Ăn không phải vì đói mà vì ngon không cưỡng được. Hóa ra là “ăn vì dục vọng”.
Yếu tố nguy cơ khiến trẻ dễ bị tái bệnh?
Yếu tố nguy cơ khiến trẻ dễ bị tái bệnh? #bsphuonglinh [...]